Sự thử nghiệm đầu tiên để tạo ra một vertical học đàn piano guitar organ đứng xảy ra khoảng vào giữa năm 1735 và 1745. Một người Italia là Domenico Del Mela đã thiết kế một chiếc vertical học đàn piano guitar organ năm 1739 dùng một cấu trúc đơn giản. Năm 1745 một người Đức là Christian Ernst Friederici lại tạo ra một loại nhạc cụ được biết đến là “Pyramid học đàn piano guitar organ” (học đàn piano guitar organ kim tự tháp), sở dĩ có tên như vậy là vì hình trạng đặc biệt của chúng. Friederici lên đường từ cây đàn grand học đàn piano guitar organ vốn có và phối hợp thiết kế hình dáng của vertical học đàn piano guitar organ, nâng các dây và soundboard lên vuông góc với bàn phím và nên khiến chúng đứng thẳng, còn các trục lên dây ở dưới đáy của bộ dây, ngay trên các phím. Các cấu trúc học đàn piano guitar organ mà Friederici sử dụng là một phiên bản giản đơn hoá từ một thiết kế của Bartolomeo Christofori năm 1720, tuy nhiên bộ cơ của Friederici thiếu mất các đặc trưng mô phỏng trong nguyên bản của Christofori. Toàn khối nhạc cụ đó được đặt đứng trên một cái bệ hoặc bàn và đằng trước có các cánh cửa có thể đóng mở tự động, để lộ ra cái điều dây và soundboard. Các thiết kế này mới chỉ kết hợp giữa grand và vertical học đàn piano guitar organ, sử dụng các dây và soundboard của vertical học đàn piano guitar organ và bộ cơ của grand học đàn piano guitar organ. Các mẫu này được đưa ra vào những năm 1800 nhưng rất mờ nhạt và thua kém so với những mẫu sau này, và đến năm 1840, pyramid học đàn piano guitar organ và vertical học đàn piano guitar organ đã cùng song song bị ngừng sản xuất.

Vertical học đàn piano guitar organ còn tiến hoá đến tận cuối những năm 1780 với sự phát triển của một cấu trúc được thiết kế hoàn toàn thẳng đứng, theo sự thẳng hàng của bộ dây và soundboard. Những chiếc đàn trước hết được gọi là một “sticker” (gai), vì có những cái sticker dài làm bằng gỗ nối mặt sau của phím tới đầu cần. Đầu cần được dựng vuông góc với bộ dây và bắt đầu một quá trình bằng việc đầu cần đập trở lại các dây và cứ thế nối quay lại. Nó được John Landreth thiết kế vào năm 1787 và được William Southwell người Anh xây dựng và bổ sung năm 1798. Một sự phát triển quan trọng khác nữa là dây chằng chéo, giúp cho các dây ở đàn vertical học đàn piano guitar organ dài hơn và cải thiện âm thanh. Năm 1831 Hermann Lichtenthal đã thiết kế ra một hệ thống mà ở đó búa được kiểm soát bằng độ dài của dải băng, như vậy sẽ không cần phải dồn các dây lên một cú đánh đơn lẻ nữa. Robert Wornum – người Anh đã tinh lọc cơ cấu tape-check, đó là cơ sở cho các bộ cơ của vertical học đàn piano guitar organ ngày nay. Có 2 phương thức chống rung bộ dây khác nhau đã được cải tiến. Một cách là dùng hệ thống overdamper (giảm âm quá mức), ở đó một dây kim khí dài được gắn với đằng trước của mỗi đòn bẩy trung gian để đi lên và vượt qua đỉnh của các búa. Khi nhấn các phím, sợi dây sẽ chuyển động theo một liên kết để đặt một miếng nỉ hình vuông xuống các dây trước khi búa đập xuống và bật miếng nỉ trở lại khi không nhấn các phím nữa. Hệ thống này tiếp kiến được dùng cho đến những năm cuối 1800 và rất phổ quát ở Anh và Đức. Hệ thống chống rung thứ hai là một đòn bẩy có bản lề, được nối tới đằng sau của mỗi máy búa gần bộ dây, nó xoay miếng nỉ vuông rời khỏi dây bằng một vòng xích tới đòn bẩy trung gian. Thiết kế này có hiệu quả hơn trong việc chống rung và được sử dụng ở các vertical học đàn piano guitar organ ngày nay. Mẫu vertical học đàn piano guitar organ đã tương đối hoàn chỉnh và các cây đàn hiện tại cơ bản là không thay đổi gì so với những thiết kế từ những năm đầu 1800 đó.
hoc dan guitar o dau tot
trung tâm dạy đàn piano
trung tâm dạy đàn organ
Đến năm 1840, vertical học đàn piano guitar organ rưa rứa như những gì chúng ta thấy ngày nay, mặc dầu có nhỏ hơn và với cấu trúc tinh vi hơn. Các dây giờ đây chạy thẳng từ đỉnh xuống đáy thùng (mà giờ đây được đặt dưới đất chứ ko phải trên một cái bàn như ở pyramid học đàn piano guitar organ). Hệ thống lên dây giờ đây được đặt ở đỉnh của hộp đàn, với các dây chạy chéo xuống hộp đàn và được gắn chặt ở đáy. Bộ cơ và bàn phím nằm ở trung tâm của bộ dây với một phím đẩy sticker lên cao và làm các búa chuyển động lại về hướng các dây.

Những năm sau này, các nhà sinh sản đua nhau làm ra những chiếc đàn học đàn piano guitar organ với những cải tiến hoặc biến đổi khác nhau. Có rất nhiều tiếng tăm lớn trong làng sản xuất học đàn piano guitar organ với những nhãn hiệu nổi danh và được tín nhiệm như : Broadwood, Baldwin, Marshall& Rose, Kemble,Yamaha, Kawai, Whelpdale & Maxwell, Steinway, Wendl & Lung…. mà ở mỗi hãng, cây đàn lại có một phong cách hay đặc trưng riêng biệt. Thế kỷ 20 đựơc trông là có nhiều cuộc chạy đua về kỹ thuật và kiểu dáng của cây đàn, hết phóng to lại thu nhỏ, thêm một bộ phận này, bớt một bộ phận khác, tuy vậy, về tổng thể, những đổi thay đó vẫn dựa trên những nguyên mẫu từ thế kỉ 19.